Những điều khó và dễ trong cuộc sống


Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người, nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó.

Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác, nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình.

Dễ là khi nói mà không suy nghĩ, nhưng khó là khi biết kiểm soát những lời nói của mình.

Dễ là khi làm tổn thương một người mà bạn yêu thương, nhưng khó là khi hàn gắn vết thương đó.

Dễ là khi tha thứ cho người khác, nhưng khó là khi làm cho người khác tha thứ cho mình.

Dễ là khi đặt ra các nguyên tắc, nhưng khó là khi làm theo chúng.

Dễ là khi nằm mơ hàng đêm, nhưng khó là khi chiến đấu vì một ước mơ.

Dễ là khi thể hiện chiến thắng, nhưng khó là khi nhìn nhận một thất bại.

Dễ là khi vấp phải một hòn đá và ngã, nhưng khó là khi đứng dậy và đi tiếp.

Dễ là khi hứa một điều với ai đó, nhưng khó là khi hoàn thành lời hứa đó.

Dễ là khi chúng ta nói rằng chúng ta yêu thương, nhưng khó là khi làm cho người khác cảm thấy như thế hàng ngày.

Dễ là khi phê bình người khác, nhưng khó là khi cải thiện chính bản thân mình.

Dễ là khi để xảy ra sai lầm, nhưng khó là khi học từ những sai lầm đó.

Dễ là khi buồn bực vì một điều gì đó mất đi, nhưng khó là khi quan tâm đủ đến điều đó để đừng làm mất.

Dễ là khi nghĩ về một việc, nhưng khó là khi ngừng suy nghĩ và bắt đầu hành động.

Dễ là khi nghĩ xấu về người khác, nhưng khó là khi cho họ niềm tin.

Dễ là khi nhận, nhưng khó là khi cho.

Dễ là khi đọc những điều này, nhưng khó là khi bạn thực hiện nó.

Nếu cơ hội mãi không gõ cửa, bạn phải xem mình đã xây cánh cửa đó chưa đã .... 
 

Kinh Cứu Khổ - Có chú giải

 
http://www.tamgiaodongnguyen.com/Kinh/KinhCuuKho.pdf
Tự nhiên trong lòng mình cảm thấy buồn chán và bất an, nhớ đến những bài kinh phật mà mẹ hay đọc ở nhà, nhưng chẳng nhớ đến lời tựa của những bài kinh ấy. Rồi tìm kiếm trên google, thì thấy bài "Kinh cứu khổ", chia sẻ cho mọi người quan tâm đến đạo Phật ^^

Tiếng mưa đêm

Đã ba đêm nay rồi, đêm nào cũng có mưa, thành ra sáng dậy bầu trời cũng u ám theo, không thấy mặt trời lên để đón ánh bình minh, thói quen đón ánh nắng sớm mai đã thay đổi…
Nguyên nhân là Mưa đêm! Vâng, sao tôi lại nói về mưa đêm nhỉ? Trăn trở một mình trong đêm, nghe mưa đổ xuống ầm ầm, tôi lại nhớ đến những cơn mưa khác trong ngày, chợt thấy một chút chạnh lòng thoáng qua rất nhẹ… Ban ngày trời mưa thì ai nấy hối hả tìm chỗ trú, che hàng hóa lại cho khỏi ướt, cặp tình nhân kia trên đường dừng lại mở áo mưa ra che chung, cô bé học trò kia luống cuống sợ ướt chiếc áo dài trắng đang đưa cặp lên che trước ngực… bao nhiêu hình ảnh hiển hiện rõ để đối phó với cơn mưa, nhưng mưa đêm thì khác, chung quanh đều yên lặng, chỉ nghe tiếng mưa, vì ai nấy đều đang giấc ngủ ngon, tiếng mưa rơi, không khí mát mẻ làm cho người ta thích rúc vào chăn hưởng cảm giác rất dễ chịu, duy chỉ có tiếng mưa bên ngoài tôi nghe như đơn côi, buồn tủi làm sao ấy! Mưa không còn để người ta tìm cách đối phó nữa mà người ta tận hưởng, mưa cứ rơi âm thầm mà chẳng ai đoái hoài đến, tôi nghĩ như mưa đang… khóc vậy!
Hãy thử thức dậy một lần vào một đêm mưa và nhìn ra đường, thử xem cảm nhận của tôi có đúng không nhé! mưa đêm khóc đấy! khóc vì cô đơn…
from to Sống đẹp

Sponsor