Chọn một ngày thích hợp, chẳng nói chẳng cười, chẳng một lời giải thích, em khóc thật to cho vơi đi mọi muộn phiền trong lòng,
Cô đơn, gầy yếu, một mình, ra đi... Hối tiếc, biết bao nhiêu là hối tiếc, chẳng thể nào quay trở lại để sửa lại lỗi lầm. Dù biết trong đầu đã suy nghĩ tới vậy mà chẳng thể nào về nghe mẹ lần cuối. Hôm đó cố tình đi làm trễ để nhìn mẹ, trông mẹ mệt mỏi gầy yếu, tim như thắt lại, cố kìm lòng lại không đc khóc, để giờ này lúc nào chạy xe đi làm là nước mắt lại tuôn. Đổ lỗi cho cơn mưa...Buồn quá
Giờ mẹ về nơi chín suối, lòng con quặng thắt đau, bao nhiêu giọt nước mắt cũng không xua tan bao lỗi lầm...Sinh con ra trong đời chưa kịp được trả hiếu thì mẹ đã đi xa. Ôi bao nhiêu xót xa trong lòng con còn mãi, khóc không nói thành tiếng chỉ biết thẩn thờ trông xa xăm trong kí ức bóng mẹ xưa quay về.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Có người nhận xét blog của bạn